Ngày ấy: Võ sĩ quyền Anh
Sinh trưởng tại làng Ưu Điềm, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên, ông Nguyễn Trung theo học Trường Pellerin và tập chơi quyền Anh với thầy Lê Văn Sáu từ năm 1948. Bốn năm sau, ông vào Sài Gòn vừa đi học, vừa thi đấu quyền Anh. Trong thời gian này, ông đã cùng võ sĩ Phạm Xuân Nhàn và Bùi Trần Tý thi đấu tại Asian Games lần thứ 2-1954 ở Philippines.
Mê cả quyền Anh lẫn bóng đá nên khi nghỉ đấu võ (đầu thập niên 60) ông chuyển sang làm trọng tài bóng đá. Năm 1966, ông học lớp đào tạo trọng tài bóng đá do các trọng tài FIFA Đậu Văn Dzu, Hồ Văn An và Huỳnh Bá Minh hướng dẫn. Đất nước thống nhất, ông vẫn tiếp tục làm trọng tài bóng đá. Năm 1992, ông là Ủy viên thư ký Ban Trọng tài bóng đá TPHCM suốt nhiều nhiệm kỳ.
Ông còn góp sức khôi phục phong trào quyền Anh và từng giữ nhiệm vụ Tổng Thư ký Hội quyền Anh TPHCM từ năm 1989. Ông còn cùng ông Trần Đình Tùng biên soạn quyển “Tập đánh quyền Anh” phát hành năm 1983. Những năm gần đây, khi môn quyền Anh hoạt động trở lại, ông lại trở thành cố vấn của ban chuyên môn quyền Anh TPHCM. Những đóng góp tích cực của ông trong phong trào võ thuật đã được UBND TPHCM tặng bằng khen.
Bây giờ: Niềm vui tuổi già
Cách nay hơn 4 năm, ngày 25-1-2007, ông Nguyễn Trung chính thức giã từ công tác trọng tài bóng đá sau 40 năm gắn bó. Sau khi vợ qua đời hồi năm 1989, ông sống cùng vợ chồng người con út Nguyễn Quang ở chung cư Nguyễn Kiệm (quận Phú Nhuận).
|
Ảnh: NGUYỄN NHÂN |
Gặp lại ông vào những ngày đầu xuân Tân Mão, tuy sức khỏe có phần giảm sút nhưng ông Nguyễn Trung vẫn vui vẻ cho biết: “Cuộc sống của tôi hiện giờ khá thanh thản vì được các con lo ăn uống hàng ngày, thuốc men khi bệnh tật… Sáng sớm, tôi ra công viên Gia Định đi bộ khoảng 1 giờ rồi ăn sáng, uống cà phê với bạn bè. Thời gian còn lại trong ngày, tôi thường đọc báo và xem các trận đấu bóng đá, quyền Anh trên ti vi. Thỉnh thoảng, tôi cũng đi xem một vài trận đấu quyền Anh ở TP hoặc cùng Ban trọng tài TPHCM đi dự một vài trận bóng đá ở các tỉnh An Giang, Đồng Nai… Đó cũng là niềm vui, niềm an ủi lúc tuổi già”.
THIỆN TÂM